a


Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

XƯỚNG HỌA ĐÊM THU (10/10/2012)






Thôi
An phận thân vô nhục
Tri cơ tâm tự nhàn
Lúc vui chơi nhịp phách cung đàn
Trúc ti nổi tiếng khoan chen tiếng nhặt

Chậc, thú vui bậc nhất
Chả nhẽ lại thôi
Đã mấy lần trót đã ăn chơi
Thôi đành lẽ lại thôi thôi thật á


Văn Chung Thôi thì thú khác

Điện Ngọc đền vàng
Nẩy cung đàn tiếng hát nhặt khoan
Ấy cũng đã thú vui đệ nhất

Vui
Vui thì vui thật, cũng mệt lắm anh
Ấy chữ tâm thêm để nhiệt thành
Nghiệp duyên ấy thôi đành cũng thú



Nỗi niêm tâm sự
Biết tỏ ai đây
Những mong sao đạo nghệ vui vầy
Làm rạng rỡ cơ đồ tiên thánh

Đêm đêm ngắm cảnh
Hữu cảnh sinh tình
Quên sự đời vinh nhục nhục vinh
Hèn sang cũng thanh bình yên ả.


Dạ lai Nhật đáo

Thấm thoắt thoi đưa
Nhớ bao điều vinh nhục thuở xưa
Giờ mới biết vô vi là thú nhất

Không không sắc sắc,
Vượt bể tử sinh
Lý nhiệm màu khai phá vô minh,
Sao em thấy thực hành khó thế

Đành thôi thôi kệ
Quên cái sự đời 
Đã canh ba giờ tý mất rồi 
Thơ ở lại em thời nhập thụy


Tuổi em còn trẻ

Phật pháp đã thông
Những mong em sớm tối chuyên cần
Để Đắc đạo sao em lại khó

Phật duyên kỳ ngộ, 
Bao kiếp xưa nay,
Nghĩ sắc không màu nhiệm lắm thay, 
Nhưng chữ chấp vẫn tày như núi, ....


Ừ em nhập Thụy

Ta hẹn ngày sau
Dể dở dang mấy đoạn tâm đầu
Biết sao được vì là giờ tý



Nếu mà hết chấp
Thành Phật mất rồi
Vậy cho nên ta hay tu thôi
Để không sắc ở trong lòng ta đó

Dễ hay là khó
Cũng bởi tại lòng,
Phá chấp rồi sẽ thấy chữ không,
Không tự tính cũng không có khổ


Văn Chung Thôi ! Chúc PY ngủ ngon

Phúc Yên Soạn Giả Vâng, e cũng chúc a Chung ngủ ngon ạ



23/10/2012

Văn Chung: Tặng Phúc Yên
Ở đời khó dễ tự mình
Chí kia đã quyết công thành có phen
Này sự nghiệp thánh hiền thuở trước 
Cũng do lòng kiên quyết mà nên
Sắt kia mài rũa thành kim
Đá nọ gọt đẽo ắt nên ngọc lành
Đời người tựa bông hoa buổi sáng
Tối héo tàn ngao ngán xót thương
Khi mừng lúc lại tủi buồn
Dây Duyên mối nợ vấn vương tơ tầm

Phúc Yên Soạn Giả:
Dứt lòng luống những tần ngần, 
Còn nhân duyên ấy lòng trần ai hay, 
Bên ngoài những đắng cùng cay, 
Bên trong mát dịu thuốc ấy tày thuốc tiên, 
Nỗi lòng càng tỏ càng thêm, 
Càng nhìn nghĩa trước chẳng quên tình đầu


Văn Chung:
Hà ,Hải không xa cũng chẳng gần
Gian nan kết nghĩa mối tình thân
Bao nhiêu oán trách giờ tan biến
Mong được kỳ hình kiến kỳ thanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét